Không có những điệu nhảy sexy, không có ngón tay bông khổng lồ. Bản hit “We Can’t Stop” của Miley Cyrus được cover lại theo một cách độc đáo và thu hút hơn trên nền giai điệu doo-woop cổ điển của những năm 1940 và gần như không làm người ta nhớ nhiều đến phiên bản gốc.
Giọng ca chính là Robyn Adele Anderson với mái tóc được chải theo phong cách retro ngân nga bài hát của Miley đồng thời nhún nhảy trên nền nhạc lôi cuốn cùng hai giọng hát bè The Tee-Tones, mang đến một màn trình ấn tượng thực theo phong cách của những buổi dạ tiệc nhiều màu sắc của những thập kỷ trước, khiến cộng đồng mạng vô cùng thích thú. Bản cover này đã đạt hơn hai triệu lượt xem kể từ khi up lên Youtube vào thứ ba vừa qua và vẫn chưa có dấu hiệu dừng lại.
We Can’t Stop không phải là bản cover đầu tiên của Postmodern Jukebox, vào tháng hai vừa qua nhóm cũng đã up lên Youtube bản cover đầu tiên mang tên "Thrift Shop" cùng ban nhạc jazz với giọng hát chính ấn tượng của cô gái Robyn Adele Anderson.
Scott Bradlee là người đứng sau Postmodern Jukebox, một dự án cover lại các bài hát pop hiện đại trên nền nhạc jazz, swing, ragtime và bluegrass. Kinh nghiệm có được hầu hết đều tự mình tìm tòi, như một đứa trẻ Scott thu nhập tất các băng cassette nhạc jazz của New Orleans và thể loại nhạc ragtime của người da đen từ các thư viện gần nhà, và dành thời gian để học tập và thực hành theo trên đàn piano của mình.
Giải thích cảm hứng của Postmodern Jukebox, Scott chia sẻ, Postmodern Jukebox ra đời với mong muốn tiếp nối thời kỳ hoàng kim của nhạc jazz, không phải cố gắng hát lại những ca khúc của những năm 1920, nhưng tạo ra một lịch sử của nhạc hiên đại mới bằng cách đưa những ca khúc đương đại của các nghệ sĩ trẻ trở lại thời kỳ hoàng kim của Hollywood.
Discussion about this post