Thời gian qua, dân mạng không khỏi nháo nhào trước những tình tiết khá hay ho từ bộ phim Start Up. Bộ phim quy tụ dàn diễn viên trẻ tuổi đầy tài năng đó chính là Nam Joo Hyuk, Bae Suzy và Kim Seon Ho. Trong phim, nam tài tử Kim Seon Ho vào vai Han Ji Pyeong – một người đàn ông trưởng thành, giàu có. Tuy nhiên, Han Ji Pyeong lại phải tự học cách yêu thương con người và yêu thương cả chính bản thân mình.
Từ một kẻ bị cả thế giới… quay lưng
Được biết, trong drama “Khởi nghiệp”, Han Ji Pyeong là trẻ mồ côi, sinh sống ở cô nhi viện từ nhỏ, anh chàng chưa từng được biết mặt cha mẹ mình. Đến năm 18 tuổi, Han Ji Pyeong được nhận nuôi và sau đó bị “đá” ra khỏi “mái ấm” với khoản trợ cấp một lần khi quá tuổi.
Đáng lẽ ra, đối với một đứa trẻ sắp bước vào ngưỡng cửa quan trọng của cuộc đời – thi đại học thì Han Ji Pyeong lại phải lang thang đi tìm cho mình một mái nhà – theo nghĩa đen, một mái nhà thuê mướn, chẳng là gì ngoài một nơi che chắn khi nắng khi mưa. Thế mà cậu cũng không thể tìm được.
Với xuất thân đầy cơ cực như vậy, Han Ji Pyeong lại không nhận về sự giúp đỡ của mọi người. Thậm chí, số tiền mà chàng trai trẻ vào năm 18 tuổi nhận được từ cuộc thi cũng chỉ là “tiền ảo”. Đối với thế giới khắc nghiệt đó, Han Ji Pyeong làm sao có thể mở lòng mà đón nhận như một món quà, mà ngọt ngào, mà yêu thương? Dường như, từ nhỏ đến lớn, cuộc sống của Han Ji Pyeong chưa bao giờ nhận được 2 chữ “yêu thương”. Thời điểm ấy, cậu chỉ là một đứa nhóc “mồ côi” bị nhiều người căm ghét, buông lời cay nghiệt, khinh thường.
Và cuối cùng ông trời có mắt khi mang đến cho chàng trai trẻ thiếu thốn tình thương này một người bà đúng nghĩa. Tuy bà cũng không phải kiểu người ngọt ngào, nồng hậu, ấm áp và cũng chỉ là một người phụ nữ gai góc, rắn rỏi, bà cũng không phải kiểu người “bọc đường” cho lời nói của mình. Thế nhưng, vào lúc khó khăn nhất, người bà ấy đã đưa tay ra cho Han Ji Pyeong nắm, dành cho cậu chiếc hotdog nguội.
Điều Ji Pyeong học được lúc này, không phải là cách “bọc đường” cho lời nói, mà là tình yêu thương và sự quan tâm chân thành từ đáy lòng. Đây cũng chính là sự chân thành Ji Pyeong thể hiện trong những bức thư gửi cho cô bé Seo Dal Mi (Suzy thủ vai), một cách đầy vô thức. Khi sống dưới một danh phận khác, Ji Pyeong được tự do bày tỏ những ước muốn dẫu nhỏ bé nhưng lại ngoài tầm với của mình, học cách trở thành niềm an ủi cho người khác trong khi đón nhận sự an ủi họ dành cho mình.
Thời điểm Han Ji Pyeong rời xa bà, chàng trai trẻ tuổi dường như bước ra một thế giới mới. Han Ji Pyeong tự cảm nhận và nhắn nhủ với bản thân cần phải cứng rắn và mạnh mẽ hơn. Đứa trẻ Han Ji Pyeong đón nhận sự chân thành của bà, đón nhận cả tình cảm ngây ngô của cô bé Dal Mi năm ấy cứ như thế dần rơi vào dĩ vãng.
Han Ji Pyeong trở thành kẻ chật vật học cách yêu
Cho đến ngày Han Ji Pyeong gặp lại bà, anh là một người đàn ông thành đạt trong sự nghiệp nhưng vụng về trong cảm xúc. Cái tên Seo Dal Mi ngủ vùi trong quá khứ 15 năm trước cùng với cậu bé Han Ji Pyeong chân thành đó, ngay lập tức sống dậy khi được nói ra từ một cô gái lạ mặt.
Có thể công việc quá bận rộn để chàng trai trẻ ngày nhớ đêm mong, nhưng tuyệt đối Han Ji Pyeong chưa bao giờ quên cô gái Seo Dal Mi. Cho dù không chắc cô gái tên Dal Mi kia có phải là Seo Dal Mi năm ấy không, anh vẫn vô thức đi theo, thoải mái cười nói, sánh đôi cùng cô gái áy. Dường như cái tên Seo Dal Mi đó là một phần trong cuộc sống của anh chàng Han Ji Pyeong.
Chẳng hề có một phân cảnh Han Ji Pyeong quyết định đi theo Dal Mi vì muốn tìm bà (còn nhớ anh sững sờ thế nào khi thấy bà chứ?). Anh chỉ đi theo Dal Mi vì đó là Dal Mi, là cái tên đã làm nên một phần mùa xuân năm 18 tuổi của anh trở nên tươi mới hơn.
Có thể nói bà là người dạy anh biết về sự chân thành và ấm áp, thì cô bé Seo Dal Mi lại là người dạy cho anh cách đối diện và sống trước cảm xúc của bản thân. Phương cách “dạy” của Seo Dal Mi khiến anh hơi chật vật: cô dạy anh bằng những nỗi đau và trăn trở. Han Ji Pyeong phải trả giá cho lời nói dối của mình, đúng.
Nhân vật, Han Ji Pyeong dường như không được may mắn như Do San (Nam Joo Hyuk thủ vai) nhận về tình cảm từ Dal Mi. Anh trở thành một người đứng xem trong câu chuyện của hai người họ, chịu đựng sự dằn vặt của những hờn ghen và của cả cảm giác tội lỗi.
Tuy nhiên, cảm xúc đầy tính con người đó đã giúp cho Ji Pyeong có được một bài học sâu sắc nhất về tình yêu. Chẳng thể đánh giá được câu chuyện tình cảm ấy có hạnh phúc hay không qua nụ cười của người trong cuộc. Bởi chẳng hề dễ dàng có được Dal Mi, Ji Pyeong mới hiểu về sự khao khát có một người trong đời. Đôi khi, sự khao khát ấy khiến anh phát điên.
Gặp Dal Mi, Ji Pyeong ngày càng thường xuyên hành động bằng bản năng của chính anh – bản năng của một người yêu rất nhiều và khao khát được nhận lại tình yêu. Yêu rất nhiều, nên anh cứ âm thầm quan tâm tới cô ấy, chăm sóc cô ấy bằng những hành động nhỏ bé cô ấy không bao giờ để ý.
Người ta thường sẽ học cách yêu bằng sự ngọt ngào, thế nhưng Jo Pyeong lại học bằng những đau đớn, dằn vặt và khắc khoải. Ấy vậy mà, chính những điều đấy đã bù đắp vào phần khiếm khuyết của một chàng trai thành công nhưng lãnh cảm.
Cho dù đến cuối cùng, Ji Pyeong có nhận được tình cảm của Dal Mi hay không, nhưng quan trọng anh vẫn luôn kính trọng và biết ợn bà và cô vô cùng. Và điều sau cuối, thứ quý giá nhất không phải là bản thân của một ai mà là ở những kỷ niệm, cảm xúc của bản thân cùng với đối phương.
(Theo quan điểm của “Em gái Kim Seon Ho”).